
如需非英文字幕,请先点击视频底部的“CC”选项,再点击齿轮图标[“GEAR_ICON”] 并从“CC/subtitle”中选择合适的语言

Para ver subtítulos en una lengua diferente al inglés, haz clic en la opción “CC” en la parte inferior de la pantalla del video, luego haz clic en el ícono de herramientas [“GEAR_ICON”] y selecciona la lengua en la opción “CC/subtítulos”.

Để xem phụ đề không phải tiếng Anh, hãy bấm vào nút ‘CC’ ở cuối màn hình video, sau đó nhấp vào bánh răng [“GEAR_ICON”?] và chọn từ tùy chọn ngôn ngữ “CC/subtitle”
Mô-đun này khám phá những cách để vun đắp cảm giác thành viên và sự gắn kết. Nội dung bao gồm việc xây dựng cộng đồng thông qua các hoạt động thường nhật, chia sẻ thông tin dễ tiếp cận với gia đình và tạo ra những trải nghiệm “Cánh cửa và tấm gương”.
Quiz | Bài kiểm tra | 测验 | Cuestionario
Resources | Tài nguyên | 资源 | Recursos
Transcript | Bản ghi | 文字记录 | Transcripción
Bạn đã từng bước vào một không gian và ngay lập tức cảm thấy thân thuộc chưa? Còn về không gian khiến bạn cảm thấy vậy thì sao? Có phải là do con người, môi trường vật lý, hay là do cấu trúc của hoạt động?
Giờ hãy nghĩ về một không gian nơi bạn không cảm thấy thân thuộc. Điều gì về không gian đó khiến bạn cảm thấy như vậy?
Trong video này, chúng ta bắt đầu bằng cách nói về mức độ mà môi trường hòa nhập cần có kế hoạch kỹ lưỡng. Sau đó sẽ thảo luận các chiến lược xây dựng các cộng đồng hòa nhập. Trong đó bao gồm xây dựng cộng đồng qua thói quen hàng ngày, gắn kết các gia đình với thông tin dễ tiếp cận, dùng góc nhìn và tấm gương trong các hoạt động chương trình, và thiết lập tinh thần hòa nhập với tư cách là nhân viên. Chúng ta sẽ kết thúc bằng lời nhắc rằng xây dựng không gian hòa nhập là một hành trình liên tục.
Hãy cùng bắt đầu nào.
Cảm giác thân thuộc và tư cách thành viên là điều mà ai cũng muốn và cần để cảm thấy an toàn và gắn kết. Khi gia đình và học viên nhận được các thông điệp có chủ ý mà họ đúng là người nhận, họ có nhiều khả năng sẽ tham gia vào các hoạt động, cảm nhận được mục đích, xây dựng mối quan hệ, và sẵn sàng học hỏi. Nhưng môi trường thúc đẩy cảm giác thân thuộc và gắn kết thành viên không tự nhiên tồn tại—đó là kết quả của việc lập kế hoạch cẩn thận.
Tạo ra không gian thực sự hòa nhập cần có kế hoạch và suy ngẫm sâu sắc. Một cách để tạo không gian hòa nhập cho học viên và gia đình họ là tạo các thói quen hàng ngày nhất quán và có thể dự đoán nhằm xây dựng cộng đồng. Thói quen thúc đẩy cơ hội đích thực cho chương trình, cơ quan, hoặc nơi làm việc hoặc thờ cúng để học viên và gia đình cảm nhận được sự thân thuộc.
Một cách đơn giản là đưa ra lời chào hỏi và lời tạm biệt tích cực và cá nhân hàng ngày cho từng trẻ bằng cách gọi tên và nói với trẻ một câu nói tích cực mỗi ngày. Ví dụ như, “Chào buổi sáng, Baroo, cô rất vui khi gặp con sáng nay,” hoặc “Tạm biệt, Samantha, chúc con có một buổi chiều vui vẻ bên các anh trai nhé,” là những cách đơn giản và hiệu quả để xây dựng cảm giác cộng đồng.
Cố ý lập kế hoạch cho học viên làm quen với nhau và phát triển tình bạn. Điều này có thể có nghĩa là tạo cơ hội để chia sẻ về cuối tuần của họ, chương trình TV họ đang xem, hoặc hoạt động ngoài giờ học yêu thích của trẻ. Cuối cùng bạn có thể để mỗi thành viên trong nhóm lần lượt quyết định về chủ đề tiếp theo để chia sẻ. Khi lập kế hoạch cho hoạt động và thảo luận về tình bạn, đảm bảo rằng tất cả các thành viên có được sự hỗ trợ mà họ cần để tham gia một cách thành công và có ý nghĩa.
Chia sẻ lịch biểu hàng ngày và danh sách các hoạt động có thể giúp các gia đình cảm thấy được hòa nhập vào chương trình. Giúp họ biết cần mong đợi gì cho một ngày của học viên và giúp con em họ chuẩn bị nếu cần.
Khi chia sẻ thông tin với các gia đình, đặc biệt là các gia đình có trẻ bị khuyết tật hoặc trẻ em nói các ngôn ngữ khác ngoài tiếng Anh, chia sẻ thông tin theo nhiều cách. Một số gia đình có thể cần thông tin được cung cấp bằng văn bản và gửi ở dạng điện tử, để họ có thể dùng ứng dụng dịch, như Google Dịch. Gia đình khác có thể rất vui khi có video được ghi lại giải thích lịch biểu hàng ngày trông như thế nào, để họ có thể tạm dừng hoặc tua lại một cách thuận tiện.
Cuối cùng, đưa ra thông tin về những gì người tham gia nên hoặc có thể mang theo với họ mỗi ngày—như thiết bị giao tiếp thay thế và tăng cường, hoặc đồ chơi nhỏ—giúp các gia đình có trẻ trong hoặc trước độ tuổi thanh thiếu niên bị khuyết tật cảm thấy tự tin rằng học viên từ gia đình có các thứ họ cần để cảm thấy thoải mái và tham gia.
Một chiến lược khác để tạo ra văn hóa thân thuộc là sử dụng ý tưởng về góc nhìn và tấm gương khi lập kế hoạch hoạt động và thiết lập chương trình. Góc nhìn đề cập đến việc xem xét điều gì đó và tìm hiểu về trải nghiệm hoặc quan điểm của người khác mà khác với chính mình. Tấm gương đề cập đến việc nhìn thấy trải nghiệm, quan điểm của một người phản ánh lại về những gì được đọc, nghe, nghiên cứu, hoặc thảo luận.
Tìm hiểu về những trải nghiệm mới và nhìn thấy bản thân được phản ánh theo cách tích cực là quan trọng với tất cả mọi người, mà đặc biệt là với trẻ em da màu, trẻ em bị khuyết tật, học viên được xác định là LGBTQIA+, và các nhóm khác vốn vẫn bị thiệt thòi từ trước.
Bạn có thể thuộc nhóm mà không cần phải quá chú ý để nhìn nhận chủng tộc, văn hóa, tôn giáo và trải nghiệm của bạn được phản ánh lại với bạn về những gì bạn đọc, thấy hoặc nghe. Quan điểm của người da trắng, hợp giới, không bị khuyết tật thường là quan điểm được đưa vào sách, hoạt động chương trình và tiếp thị cho trẻ em. Do đó, thường có thể đã tồn tại cảm giác thân thuộc và tư cách thành viên cho các nhóm này mà người tham gia và gia đình từ các nhóm khác có thể không cảm nhận.
Tấm gương cho học viên bị khuyết tật hoặc học viên da màu thường không tồn tại hoặc bị lu mờ bởi nhiều tấm gương dành cho học viên có nhận dạng là người da trắng hoặc người không khuyết tật.
Với giáo viên, nhân viên hỗ trợ, và các lãnh đạo, điều quan trọng là phải tích cực tìm ra sách và hình ảnh trực quan chứng minh và nói với trẻ và gia đình của trẻ rằng họ rất quan trọng, và quan điểm cùng trải nghiệm của họ được coi trọng trong chương trình.
Tự hỏi bản thân: Tôi có đang tạo cơ hội cho tất cả học viên thấy được hình ảnh của chính mình được phản ánh một cách tích cực trong các hoạt động của chúng ta không? Liệu nhiều dạng gia đình khác nhau có thể thấy hình ảnh tích cực của họ trên trang web và trong các tài liệu quảng bá của chúng ta không? Tôi có đang tạo cơ hội cho tất cả học viên học hỏi về những trải nghiệm và quan điểm khác biệt với của riêng họ không? Nếu không, hãy suy nghĩ về những cách để thêm vào những “tấm gương” và “cánh cửa” chân thực và đúng đắn cho tất cả học viên và gia đình của bạn.
Cuối cùng, nhớ rằng là giáo viên, nhân viên, cố vấn, người lãnh đạo, bạn đặt ra tinh thần cho sự hòa nhập sẽ như thế nào. Ví dụ, nếu có học viên bị khuyết tật sử dụng cách thức khác biệt để giao tiếp—chẳng hạn như thiết bị giao tiếp thay thế và tăng cường—hoặc học viên đang học tiếng Anh, giáo viên có thể dễ dàng vô tình tránh tương tác với họ. Nếu giáo viên tạo ấn tượng rằng một số học viên quá khó để tương tác, các học viên khác trong nhóm sẽ làm theo dẫn dắt của giáo viên.
Là nhân viên, hãy kiểm tra để đảm bảo bạn đang tương tác và nói chuyện với tất cả học viên, bất kể ngôn ngữ, chủng tộc, bản dạng giới, tôn giáo, nền tảng văn hóa của họ, hoặc cách họ giao tiếp. Nếu học viên bị bỏ rơi, hãy tự hỏi bản thân, “Tôi có thể làm gì khác để giúp tất cả học viên cảm thấy gắn kết?”
Bởi vì hãy nhớ rằng, việc tạo ra những không gian hòa nhập, nơi chào đón và tôn vinh sự khác biệt, là một hành trình không có điểm dừng. Sẽ không bao giờ có thời điểm bạn đạt được sự hòa nhập hoàn toàn hoặc hoàn thành công việc tạo ra không gian hòa nhập. Tất cả chúng ta đều có dư địa để cải thiện, suy ngẫm và phát triển.
Khi chúng ta nỗ lực tạo ra những không gian chào đón tất cả mọi người, các chương trình hòa nhập là những nơi mà mọi người cảm thấy được chào đón, hỗ trợ và gắn kết. Sử dụng một danh sách kiểm tra kèm theo học mô-đun này để bắt đầu suy ngẫm về chương trình của bạn. Sau khi trả lời một số câu hỏi, chọn một vài mục để bắt đầu để cải thiện thông điệp hướng tới tương lai của chương trình về việc chào đón và hòa nhập tất cả các gia đình và học viên.